Tác giả
Đang Cập Nhật
  • Cho Den Khi Vat Doi Sao Doi - Co Tich

    Cho Đến Khi Vật Đổi Sao Dời

    Cô Tịch

    Thể loại: ngôn tình hiện đại... 

    Thật sự mà nói thì trong cuộc đời này, chúng ta - ai đó đều sẽ có con đường riêng. Trong tiềm thức của mỗi người luôn cho  rằng chúng ta - ai đó không muốn chống lại sự sắp xếp của số phận.

    Cũng có thể nói theo quy luật của tạo hóa mà anh và cô đến với nhau bằng một thứ - hồi ức. Những gì trong quá khứ thật sự đã khắc sâu vào lòng mỗi người.

    Cô, một nhà văn trẻ thành đạt, có một cuộc sống đáng mơ ước, dù sự nghiệp hay đời sống, cô đều rất chu toàn. Cô là người đã yêu ai thì nhất định không rời bỏ người đó cho dù như thế nào.

    Nhưng anh, một người sống trong bóng tối của phạm pháp, một kẻ không bao giờ chấp nhận một điểm yếu nào, và cuối cùng chấp nhận nguy hiểm của pháp luật, biến cô trở thành điểm yếu lớn nhất của mình.

    Mối quan hệ này thật sự chính là không có tương lai, mà hiện tại cũng mong manh khó lường.

    Cô có một ước muốn, muốn có một gia đình hạnh phúc, muốn tự tin giới thiệu bạn trai. Vì anh, cô từ bỏ tất cả. Những gì cô có cô sẵn sàng đánh đổi để được bên anh. Cùng anh sống trong bóng tối, một khắc cũng không rời. Nhưng anh, anh không muốn cô sống mà không có tương lai. Nếu bị bắt buộc phải từ bỏ, anh nhất định từ bỏ.

    Cô phát hiện anh có mối quan hệ mờ ám với một cô gái khác.

    Anh đột nhiên thay đổi, thay đổi đến không ngờ.

    Đến khi anh bị bắt, cô mới một lần tới thăm anh. Hai người gặp lại, vẫn như thế, nhưng không biết tình cảm đã thay đổi đến mức nào rồi.

    Tất cả đều dự báo trước một kết cục không thể nào hoàn hảo.

    Cốt truyện gắn liền với tình yêu vĩnh cửu của Pharaoh Ramset II và hoàng hậu Nefetari. Vùng đất linh thiêng ven sông Nile một phần làm cho cốt truyện càng trở nên mờ ảo.

    Sở dĩ như vậy, tác giả muốn truyền tải một chút tin vào định mệnh, một chút mơ mộng viễn vông, một chút kì vọng vào tình yêu mà khi viết xong tác giả mới giật mình nhận ra tình yêu và hôn nhân là hai chiều hướng khác nhau hoàn toàn. Cho nên, phải là một điềm báo của sự không trọn vẹn.

    Mặc dù lúc đầu tác giả muốn kết thật hạnh phúc, tuy nhiên lúc này tác giả mới bừng tỉnh, cuộc sống này không có chuyện gì hoàn hảo, cho nên, tác giả chua xót và tiếc nuối, kết cho tiểu thuyết "Cho đến khi vật đổi sao dời" là một cái kết ngưng giữa chừng, như một giọt nước giữa trời quang, giữ lại những thứ đẹp nhất của tình yêu này, anh và cô đều không thay đổi.

    Nữ chính có tính cách bá đạo, ương ngạnh và thực dụng. Trên đời này, những thứ mà cô yêu thích đều bằng mọi cố gắng chiếm lấy kì được, nếu đến tột cùng, cô sẽ trở nên ảo tưởng, hoài mộng về thứ mà cô yêu thích, đó chính là cô, một Thương Thanh Cầm duy nhất. Không thể trách cô cứng nhắc vì cô có nguyên tắc riêng của mình. Không thể trách cô quá khó tính vì nguyên tắc của cô là không thể phá vỡ.

    Người đàn ông yêu cô ở hiện tại, anh ta sẵn sàng quên đi những gì trong quá khứ của cô, cũng sẵn sàng đón nhận sự nghiêm khắc và khó tính của. La Tử Hạo, người đàn ông thứ hai, yêu cô bằng tất cả những gì anh có. Trớ trêu, cô bị mắc kẹt giữa hai mối liên hệ mới và cũ. Đôi lần cô như lạc lối, không biết rốt cuộc cô là muốn ở bên ai, hay là cô đang yêu hai người cùng một lúc.

    La Tử Hạo nói cô là người phụ nữ vô cùng yếu đuối, không biết cương quyết.

    Trường Tư Mộ nói cô là người luôn biết tiến về phía trước, cho nên cô không nên giữ lại quá khứ nữa.

    "Người phụ nữ chống lại anh, thật không thông minh. Người phụ nữ dám yêu anh, thật yếu đuối. Nhưng Thương Thanh Cầm, tôi không hiểu vì sao, em thông minh nhưng vẫn chống lại anh, em mạnh mẽ nhưng vẫn yêu anh." 

    Không phải một câu chuyện trong mơ, không phải là ảo vọng, không hẳn là tình yêu, mà hình như là một sự nương tựa.

    Cô không muốn tìm một kẻ lạ hoắc để sống chung, nên cô tìm anh.

    Anh không muốn gây nguy hiểm cho người khác, nên anh chọn rời bỏ.

    Cô vẫn tiến về phía trước dù ở bên cạnh cô là ai, tât cả vì tương lai của cô, quá khứ cô sẽ vứt bỏ, hiện tại sẽ không ngừng tiến về phía trước. Đừng trách cô vô tình, cô chỉ có thể hết lòng đến vậy. 

    Vì cuộc sống còn có thể đẹp hơn thế.

  • Yeu Yeu Han Han Ngu Tinh Diep Tu Doa - Co Tich

    Yêu Yêu Hận Hận: Ngu Tình Điệp Tử Đóa

    Cô Tịch

    Thể loại: Cổ đại, cung đấu, tiên sủng hậu ngược, BE.

    Giới thiệu 1:

    Đời này, cạnh bến Ngu Tình nàng đã tự tay kết thúc sinh mệnh của hắn rồi gieo mình xuống sống. Vốn tưởng rằng mọi chuyện đến đây là kế thúc, nào ngờ nàng trôi theo dòng nước về hạ nguồn lại được vị lễ bộ thượng thư cáo lão về quê cứu sống. Nàng được phu thê họ nhận làm nghĩa nữ. Nàng là công chúa Mông cổ, trôi từ Ngu Tình giang đến Mãn Châu, địa thế nước Nguyên, nơi Tống Ngạn hắn là chủ.

    Trớ trêu thay, vì ký ức bị đánh mất nàng lại cho rằng mình là tiểu thư khuê nữ người Nguyên thật.

    Tống Ngạn tưởng chừng đã chết, khi đưa về lại đột nhiên sống lại, tiếp tục tình kiếp.

    Nàng tham gia tuyến tú, hắn nhận ra nàng rồi phong phi. Ngày tháng trôi qua ân ân ái ái, nhưng thâm cung tựa biển sâu, nàng đã không ít lần chịu khổ.

    Hai năm sau, đột nhiên ký ức ùa về, nàng đã nhớ lại vì sao năm ấy đâm hắn một dao.

    Bên nhau ngắn ngủi., hắn cho nàng hai năm hạnh phúc, hai năm giày vò và một đứa con nhưng bị phi tử của hắn hại chết.

    Nàng muốn rời xa hắn, trở lại phương Bắc để tìm lại vị trí của mình nhưng hắn lại nhốt nàng lại, tìm đủ mọi cách cường hãn, bạo ngược nàng.

    "Nàng có một ấn kí trên tấm thảm quý, điệp tử đóa bay bay trong gió, mỗi bước nàng đi qua là mỗi lần điệp tử lay động, là mỗi lần khiến hắn động tâm."

    "Dưới trăng Nguyên Tiêu, nàng đứng trên lầu Ngưng Bích nhìn về phía hắn, hắn diễu hành trên đài cao mấy chục con voi kéo, uy thế nhìn thẳng, bên cạnh có hoàng hậu của hắn, có giang sơn của hắn. Nàng thiết nghĩ, bản thân mình không có hắn cũng sẽ không mất gì. Tự cho là bản thân mình đa tình, hắn...Đêm Nguyên Tiêu đẹp đẽ ấy, trong ánh đèn lung linh, mỗi người nhìn về một hướng. Nếu không quá khứ, ngày hôm nay cũng không có đêm Nguyên Tiêu này." 

    "Giang sơn mà hắn có được lại đổi bằng máu của phụ mẫu nàng, hắn cho là nàng đã quên hết rồi, quên thật rồi. Tống Ngạn! Người cho là ta thua người rồi."

    Hắn hóa thân làm Lâm Nhị, khiến nàng yêu hắn, sau đó lại tàn nhẫn tháo bộ mặt nạ ấy đi, lộ ra thân phận Tống Ngạn của hắn, kẻ mà kiếp này nàng không thể quên được hắn, nỗi hận thấu tận xương tủy.

    Đời đời kiếp kiếp không thể bên nhau, là một hình phạt sao?

    Năm xưa, vì sao nàng đam vào trái tim hắn?

    Vì sao hai người lại có số kiếp trói chặt vào nhau?

    Hắn và nàng là đang chịu kiếp nạn gì? 

    Mời độc giả theo dõi tác phẩm  Yêu yêu hận hận - Ngu Tình Điệp Tử đóa.

    Giới thiệu 2:

    Là một trong ba tác phẩm liên tiếp của cuốn Yêu yêu hận hận do tác giả Cô Tịch chắp bút.

    Ngu Tình Điệp Tử đóa là cuốn đầu tiên, mở ra tình kiếp đầu tiên.

    Như đã giới thiệu ở trên, phần này xoay quanh hai hình ảnh quan trọng là sông Ngu Tình và hoa Điệp Tử. Lấy bối cảnh nước Trung Nguyên thịch vượng, tác giả tạo ra những cuộc chiến giữa Nguyên - Mông, Nguyên - Nô. Nội dung xoay quanh hoàng đế Nam Tống: Tống Ngạn và quý phi Vương Uyển, lúc đầu rõ ràng là yêu thương, sau lại là hận, giày vò người trong cuộc. Định mệnh trói chặt nàng bên cạnh hắn, đến chết hắn vẫn không buông tha.

    Với nội dung sủng đầu sau ngược và kết buồn, bạn nào không thích kết vô hậu thì không nên lao vào.

    Mình xin chia sẻ là truyện có một vài cảnh h, cho nên mỗi chương có h mình sẽ cảnh báo ở trên. khoảng hai, ba chương gì đó thôi ạ.

  • Sai Mot Buoc Lac Nhau Mot Doi - Co Tich

    Sai Một Bước, Lạc Nhau Một Đời

    Cô Tịch

    Thể loại: Ngôn tình
    Độ dài: 15 chương
    Giới hạn độ tuổi đọc: 15+
    Cảnh báo về nội dung: không có

    Đời người nói dài cũng chẳng phải nhưng nói ngắn thì cũng chẳng đúng. Ai cũng đã từng phạm phải những sai lầm, có đôi khi Chỉ cần sai một bước, cả đời sẽ mất nhau.

  • Mua Thay La - Co Tich

    Mùa Thay Lá

    Cô Tịch

    Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, OE
    Editor: Lạc Vĩ Mộc
    Số chương: 20 chương

    Cuộc đời luôn giống một cuốn tiểu thuyết buồn, dù đi thế nào chăng nữa, ngoằn ngoèo ra sao thì vẫn sẽ quay về lối cũ. Trong cuộc đời này ta sẽ gặp gỡ nhiều người như là người thân, người yêu hay đơn giản chỉ là một người bạn nhưng tất cả không hề quan trọng. Điều quan trọng là ta đã cùng những con người ấy làm bạn, làm người yêu đến hết cuộc đời này.

    Đây không chỉ là một câu chuyện về tình cảm đôi lứa và càng chẳng có những điều chán ngắn về những mối quan hệ phức tạp. Đây là câu chuyện không phải ai cũng thích, vì nó không lãng mạn, không xa hoa. Nó chỉ là một câu chuyện tình cảm giản dị, đủ để hy sinh, đủ để tha thứ và đủ để quay về bên người nào đó. Nhưng chuyện trao đi tình cảm đôi khi cũng là một sai lầm và là quyết định khiến con tim mình sẽ đau khổ và khiến cho những người đọc cảm thấy bi thương.

    Trích đoạn:

    "Trong màn sương ản ảnh, ô thấy nhà thờ trắng sáng, vòm hoa rực rỡ. Bên trong mọi người gục đầu xuống tưởng niệm cho người con trai nào đó. Cô đứng giữa lối đi, nắng chiếu bóng cô in dài trên nền gạch men trắng, cô từng bước từng bước tiến tới nhìn xem người đó là ai nhưng đột ngột bị kéo quay ngược về sau. Tay cô bị một bàn tay to lớn siết chặt lấy, kéo vào lồng ngự cấm áp, vỗ về:

    - Nhà Ái, không sao cả!

    Giọng nói đó ấm áp hơn nắng xuân, trong trẻo hơn dòng suối, ẩn chứa tình cảm sâu sắc, nhưng anh nhanh chóng biến mất. Trên người cô là chiếc váy cưới trắng tinh, đóa hoa hồng đỏ trên tay rực rỡ sắc thắm, tang lễ nhanh chóng biến thành lễ cưới ngay lúc người con trai ôm cô biến mất, ai nấy đều vui vẻ hân hoan, cha sứ gọi:

    - Mời cô dâu bước ra!

    Không hiểu vì sao cô cứ tiến về phía trước nhưng người con trai đứng chờ cô ở đích đến lại bị che khuất lờ mờ trong màn sương ảo diệu, nhẹ nhàng chìa tay ra trước mặt cô, nắm chặt tay cô:

    - Nhã Ái, Nhã Ái!"

    Trong cuộc đời này không có gì là không thể, và dù thế nào thì đừng vội bi quan vì ở nơi nào đó họ lại có thể lại hạnh phúc. Thật ra chẳng có gì là quá thương tâm khi ta biết đầu tư cho cuộc sống, đầu tư "sửa sang" số phận thì ắt sẽ thay đổi được cuộc đời. Chúng đều như một giấc mơ chỉ cần tỉnh lại sẽ không còn khổ đau, những kỉ niệm sẽ trở thành tro tàn, bỏ qua tất cả mọi thứ, bỏ xa lại mọi thứ, sống cho bản thân một lần, sống thật hạnh phúc để không thấy hối hận lần nào khác.

    Tôi muốn vẽ lên những trang tiểu thuyết không lộng lẫy nhưng có thể khắc sâu vào lòng người đọc, dù là ai đó có thể nhớ đến tên truyện hay không. Mùa thu mang theo nhiều thừ khác lạ mà chính tôi đã nhận ra nó quá phức tạp, khoảng thời gian mà tất cả đều thay đổi. Tôi muốn mang đến cho bạn những giây phút đắm chìm trong những khoảnh khắc mộng mơ, những khoảng thăng trầm của từng giai đoạn cuộc đời. 

1