Tác giả
Đang Cập Nhật
  • Ngay Ngoc Manh Thien Tai Huyen Linh Su - Nhuoc Thuy Luu Ly

    Ngây Ngốc Manh Thiên Tài Huyền Linh Sư

    Nhược Thủy Lưu Ly

    Thể loại: Võ hiệp + huyền huyễn + xuyên không
    Editor: Quế Nhi
    Convert: tangthuvien

    Nhạc Ương Ương, linh hồn không được đầy đủ, thiếu thốn tình cảm, nhưng là hình nhân xuất sắc nhất hàn mỹ nhất, nổi danh Vô Ưu Đảo

    Nhạc Ương Ương, thiên tài tuyệt thế, thiên phú kinh người, lại con chưa trưởng thành đã mất đi toàn bộ, từ thiên tài trở thành phế vật.

    Từng bị vứt bỏ một nữa linh hồn tan thành mây khói, thân thể hình nhân hoàn mỹ bị phá hủy trùng sinh chiếm được nàng… Nàng quyết định một lần nữa tìm cho mình một chủ nhân!

    Tiểu hình nhân hết sức ngây ngốc, không u không buồn không lo âu, không nóng không vội không liều lĩnh.

    Chủ nhân không cần nàng làm sao bây giờ? Dù sao đã hạ xuống nhận thức a. Tổn thương gân mạch không thể tu luyện? Dù sao cũng còn có Tiểu Bạch Bạch.
    Không có tiền không có dược không có vũ khí? Dù sao nàng vẫn liên tục rất nghèo ách. Sau đó …

    Chủ nhân thì ngược lại dính lấy nàng, tu vi cao thâm trở thành thiên tài, tiền bạc đan dược vũ khí cái gì cũng có. Sau đó muốn làm cái gì đây? Kỳ thật đây hết thảy chỉ là bắt đầu.

    Thất trọng ấn bị hủy, ma thần trở về, ma tướng chung quy. Nàng cuối cùng sẽ đi đến vị trí thuộc về của nàng, cầm lại tất cả thuộc về của nàng, kẻ phản bội ta, giết không tha!

    【 Cái gì là yêu 】

    Mỗ yêu nghiệt hỏi: “Tiểu bao tử, biết cái gì là yêu sao?”

    “Biết”

    Yêu nghiệt hai mắt sáng ngời: “Thật sự biết? Vậy ngươi nói cái gì là yêu?”

    “Tựa như chủ nhân yêu ta giống nhau”

    Yêu nghiệt kinh ngạc, nguyên lai Tiểu Bao Tử thật sự biết, không đợi hắn cao hứng

    Tiểu Bao Tử tiếp theo lại nói một câu, “Sẽ mua cho ta thực nhiều mứt quả.”

    Yêu nghiệt sợ run một chút, sau đó nổi giận: “Về sau không cho phép ăn mứt quả!”

    Tiểu Bao Tử vẻ mặt uất ức, nàng làm sai cái gì?

    【 Hình nhân quá ngây thơ 】

    Chủ nhân yêu nghiệt phải tắm rửa,ngoắc tay nói: “Tiểu Bao Tử, lại đây chà lưng”

    Mỗ Bao Tử chạy qua, sau đó nghi hoặc: “Chà lưng vì cái gì phải cởi y phục ta?”

    Yêu nghiệt nhếch môi cười, phong tình vạn chủng: “Ta giúp ngươi chà lưng.”

    Mỗ Bao Tử cười chớp mắt: “Chủ nhân thật tốt.”

    Quần chúng không đành lòng cũng không dám nhìn thẳng, đều che mắt cảm thán: “Nhạc Ương Ương, ngươi có thể hay không không cần khờ dại như vậy, coi chừng sẽ bị ăn luôn, thật sự sẽ bị ăn luôn!”

    Yêu nghiệt ánh mắt lạnh nhạt đảo qua: “Xen vào việc của người khác” Một chưởng!!! 

  • Khi Phi Ho Sung - Nhuoc Thuy Luu Ly
  • The Chu Ta Mi - Nhuoc Thuy Luu Ly

    Thê Chủ Tà Mị

    Nhược Thủy Lưu Ly

    Thể loại: nữ tôn, xuyên không, cổ đại, 1x1, HE
    Edit: trannguyetly
    Beta: demcodon

    Phong Lăng Hề - tổng giám đốc tập đoàn Phong thị, gia tộc cổ vũ Phong đại tiểu thư giống như yêu tinh chuyển thế, cười một tiếng tà mị như câu hồn đoạt phách.

    Khi xuyên qua thế giới nữ tôn, gặp gỡ một người khoác da thỏ trắng nhưng không ngừng duỗi ra móng vuốt cong của tiểu mèo hoang, cảm thấy càng xem càng thuận mắt. Vì vậy Nhàn vương bắt đầu cưng chiều phu quân làm cho tiểu mèo hoang càng ngày to gan lớn mật. 

    Nữ hoàng bệ hạ khóc không ra nước mắt khi nước Hoàng Vũ cũng bị quấy lật ra. Ngọc Ngạn hoàng tử trước mặt mọi người thỉnh cầu nữ hoàng tứ hôn Nhàn vương, đại điện trong nháy mắt yên lặng có chút quỷ dị. Vân Tư Vũ phồng má, cắn răng hướng Phong Lăng Hề hỏi: "Ta có thể nổi điên sao?"

    Phong Lăng Hề một thân lười biếng như cũ, khóe miệng mỉm cười gật đầu nhẹ: "Có việc gì ta sẽ chống cho ngươi."

    Nghe vậy, Vân Tư Vũ dùng hết sức "Đùng", tức giận vỗ bàn một cái đứng lên chỉ vào nam tử đang quỳ trên đại điện nói: "Rõ ràng là công khai ngấp nghé người của ta, ngươi xem bản Vương Quân là người chết sao?"

    Nữ hoàng bệ hạ ngồi ở trên cao khóe miệng co giật: "nhàn rỗi Vương Quân đại nhân, ngươi xem trẫm là người chết hay sao? Ngươi chẳng lẽ không biết người quỳ nơi đây là thân đệ đệ của ta hay sao?"

  • Yeu Phuong Ta Long - Nhuoc Thuy Luu Ly

    Yêu Phượng Tà Long

    Nhược Thủy Lưu Ly

    Thể Loại: Sủng, Xuyên không, Dị giới, Ma pháp, nam chủ nữ chủ cường, nam chủ là long nữ chủ là phượng, sủng vô đối
    Editor: Huyết Vũ Ảnh

    Sở Tiếu Tiếu, sở hữu một khuân mặt tinh xảo mặt , ngọt mỉm cười luôn có thể dễ dàng làm cho người ta dỡ xuống tâm phòng, nhìn qua đáng yêu vô hại, chọc người trìu mến, Trên thực tế tâm ngoan thủ lạt, lãnh huyết vô tình.

    Phượng Hoàng niết bàn bàn, dục hỏa trùng sinh, lại đem nhấc lên như thế nào Kinh Đào Hãi Lãng? Vạn năm trước, yêu phượng Tà Long nhất tề rơi xuống, lại cất dấu như thế nào bí mật?

    Đoạn ngắn nhất:

    Tỷ tỷ xinh đẹp khinh thường liếc qua , cao ngạo nói, :

    "Tiểu yêu nữ, thái tử ca ca đã muốn hướng Hoàng thượng thỉnh cầu tứ hôn, rất nhanh ta sẽ chính là thái tử phi, thái tử ca ca không chỉ có diện mạo xuất chúng, tu luyện thiên phú cũng đạt tới bát cấp, là  hoàng tử  xuất sắc nhất, gả cho hắn chính là tâm nguyện toàn bộ nữ tử Phong Đô  !"

    "Nga!" Trước mấy người  nàng chính là thản nhiên lên tiếng, tầm mắt vẫn nhìn bên cạnh hoa sen trì.

    Cô gái rất là không vui, này tiểu yêu nữ làm cái gì cũng không  tức giận?

    Cô gái hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lộ ra vẻ đắc ý, tiếp tục nói, :

    "Ta nhưng là thiên định Phượng Hoàng, sau sẽ cùng với thái tử ca ca cùng nhau ngạo thị thiên hạ!" Sau đó lại khinh miệt nhìn xuống oa nhi phía trước, khinh thường nói, 

    "Bất quá ngươi như vậy chỉ sợ là không gả ra được!"

    Nhìn thấy bóng lưng rời đi, phấn điêu ngọc mài  nữ oa lắc đầu thở dài, :

    "Chim trĩ đều thành Phượng Hoàng, đây là cái gì thế đạo a!"

    Đoạn ngắn nhị:

    Sở Tiếu Tiếu mắt liếc thấy vẻ mặt thần khí hai cánh ra tay, khinh thường nói, :

    "Ngươi, còn không có tư cách để cho ta ra tay!: " Cằm giương lên, :

    "Tiểu Miêu, Giết nó!"

    "Phanh" vật nặng rơi xuống đất thanh âm vang lên.

    Sở Tiếu Tiếu quay đầu nhìn về phía kia con hổ té ngã trên đất rõ ràng  , vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói, :

    "Tiểu Miêu, ngươi cũng quá không có tiền đồ! Ngươi không phải vạn thú vương sao? Có con ngựa  không giống ngựa  đem dọa  ngươi sợ tới mức chân mềm nhũn?"

    Bạch Hổ Vương  mặt một trận vặn vẹo, tựa hồ còn có thể nghe thấy thanh âm tốn hơi thừa lời , nổi giận gầm lên một tiếng, nhằm phía đầu kia hai cánh của con ngựa, "Bang bang bành bạch" đánh một chút một trận, nhìn thấy con ngựa không còn hình dáng nữa, trong lòng dễ chịu một chút, tao nhã bước ra đi đến bên người Sở Tiếu Tiếu , nghiến răng nghiến lợi nói, :

    "Ta nói rồi không cho phép gọi ta Tiểu Miêu!"

    Sở Tiếu Tiếu vui cười vỗ vỗ lên đầu của nó, khích lệ nói, :

    "Tiểu Miêu không hổ là Hổ Vương, thật lợi hại!"

    Bạch Hổ Vương khóe miệng một trận run rẩy, đối với nàng dương dương tự đắc dơ móng vuốt, hung tợn quát, :

    "Gọi ta Diệp Khung!"

    Sở Tiếu Tiếu vẻ mặt trách cứ nhìn thấy nó, :

    "Tiểu Miêu, ta là chủ nhân của ngươi, làm sao ngươi có thể dọa ta? Thật sự là đại nghịch bất đạo!"

    Đoạn ngắn tam:

    Guơng mặt trẻ con đáng yêu nở nụ cười ngọt ngào, nhìn người bị đông lạnh thành băng, nhẹ nhàng tung ra một chưởng. "Ba" Khối băng vỡ ra mà người trong đó cung nát vụn, tay nhỏ bé vẫy vẫy vài cái lại đem tất cả chắp thành một "người". Sở Tiếu Tiếu cười, ngồi xổm trước mặt "người" đó, thở dài nói,:

    " Ta đại nhân đại lượng, tể tướng trong bịng có thể chống thuyền( nguyên văn, ta không hiểu lắm, nàng nào biêt chỉ ta với), ngươi muốn giết ta, ta lại cho ngươi được chết toàn thây, ta có phải thật thện luơng hay không?

    " Nháy mắt mấy cái, nhìn thấy người kia chết không nhắm mắt mà lại mở to hai mắt, dường như đang đợi câu trả lời của hắn. Mọi người xung quanh đồng loạt chảy mồ hôi lạnh, như thế mà gọi là toàn thây? Nàng thiện lương? Nhìn thấy biểu tình của mọi người xung quanh, Sở Tiếu Tiếu đi đến bên người nam tử có ba phần chính khí, bảy phần tà khí, ôm lấy cánh tay hắn, vô tội hỏi :

    " Tà, bọn họ sao vậy? Biểu cảm rất kì quái nha." Giữa đôi mắt máu vàng bạc yêu dị lộ ra một tia ý cười, khóe miệng tà mị giơ lên, Tử Minh Tà ôm sát vòng eo nhỏ nhắn của nàng, cưng chiều nói :

    " Không có việc gì, bọn họ cũng đồng ý với lời nói của nàng" 

    "Nha..."

    Ngữ điệu kéo dài, tầm mắt lạnh như băng liếc qua một đám người đứng xem kịch vui, ngay sau đó, đám người lập tức giải tán.

    Thú thú cùng Tiếu Tiếu:

    Tiểu Hắc —— "Tổ tiên ta là miêu, đời này ta cũng là miêu, tổ tiên ta bị ngươi khi dễ, đời này ta còn bị ngươi khi dễ, ta đây là tạo cái gì ác nghiệt a?"

    "Tiểu Miêu! Ngươi không biết đây là  vinh quang và may mắn sao? Đây chính là trời cho duyên phận!"

    Diệp khung —— "Ta nói rồi không cho phép gọi ta Tiểu Miêu!"

    "Ngươi bộ dạng tựa như Tiểu Miêu a!"

    Phi Vân —— "Chủ nhân, ta vốn cũng không phải là mã, đương nhiên bộ dạng không giống ngựa!"

    "Uh, bộ dạng tứ bất tượng không phải là lỗi của ngươii, ngươi không cần giải thích, ta đều minh bạch!"

    Long Vực —— "Hắn là Long, ta cũng vậy Long, vì cái gì ngươi chỉ thương hắn không thương ta?"

    "Bởi vì hắn  tà ác hơn !"

    Duệ Cuồng —— "Chủ nhân, ta mới vương vạn thú , ngươi tin tưởng ta được không?"

    "Ngươi đi cùng Tiểu Miêu đánh một trận, người nào thắng người đó là vương!"

    Bạch Trạch —— "Chủ nhân, ta có phải hay không rất dữ tợn?"

    "Ách. . . Nguyên lai con thỏ cũng là có tự ti!"

    Mặc Nhiễm —— "Chủ nhân, ta. . . Ta thích ngươi!"

    "Nga, cám ơn!"

    Thanh Vũ —— "Chủ nhân, ta là lang!"

    "Lang cùng cẩu không phải một nhà sao?"

    Xích lạc —— "Chủ nhân, ta rất muốn giết ngươi!"

    "Chờ ngươi đánh thắng được ta rồi nói sau!"

    Mị tôn —— "Ta cũng không tin ta đường đường Cửu Vĩ Hồ không có sức quyến rũ !"

    "Tuy rằng thực không muốn đả kích ngươi, nhưng là chứng thật là không có!"

    Quả quả —— "Chủ nhân, vì cái gì đại chủ người không ghét ta ở một mình?"

    "Bởi vì ngươi là nữ hài tử!"

  • Ac Ma Chi Sung - Nhuoc Thuy Luu Ly

    Ác Ma Chi Sủng

    Nhược Thủy Lưu Ly

    Truyện Ác Ma Chi Sủng của tác giả Nhược Thủy Lưu Ly thuộc thể loại ngôn tình hay, đặc sắc, tình huống trong truyện rất thú vị. Anh gặp cô khi cô bị tai nạn và mất trí nhớ thấy vậy anh liền mang cô về dự định để cô giúp việc nhà cho anh...

    Ở chung lâu nên cô nhận ra một điêu anh rất ghét những người yếu đuối, và cô là một trong những con người yếu đuối đó. Vì vậy cô biết thân biết phận của mình, cô tìm mọi cách để tránh né anh dù cô và anh ở chung một nhà.

    Chính vì vậy mà anh dần có cảm giác khác với cô. Cô tuy là yếu đuối nhưng không bị anh ăn hiếp mà biết cách chống trả rất đáng yêu...

  • Tu La Chi Sung - Nhuoc Thuy Luu Ly

    Tu La Chi Sủng

    Nhược Thủy Lưu Ly

    Đọc truyện Tu La Chi Sủng của tác giả Nhược Thủy Lưu Ly. Tu La từng nói "Giao em cho ai tôi cũng đều lo lắng, bởi vì ... trên đời này người yêu em nhất chắc chắn là tôi!" "Ngoại trừ em ra, còn ai có thể đảm bảo dưới cơn thịnh nộ của anh mà không bị anh giết chết? Cho nên anh nhất định chỉ có thể thuộc về em!" ​ ☆☆☆Đoạn ngắn đặc sắc thứ nhất ☆☆☆ ( Em chạy tôi đuổi, âm hồn không tan )​ Tóc trên trán bị gió thổi bay, hai mắt Thiên Mị híp lại, hơi nghiêng đầu, tránh thoát công kích không nhìn thấy, hắc hắc cười hai tiếng nói, "Tu La đại nhân, đuổi sát như thế, không phải là anh thích tôi rồi chứ?" "Muốn chạy trước bỏ đồ xuống!" Thanh âm lạnh băng không chút tình cảm. Thiên Mị có chút bất ngờ liếc nhìn không khí trước mặt, nhíu mày hỏi, "Anh không muốn bắt tôi sao?" Ngữ điệu lạnh lùng vẫn đều đều như cũ, "Nhiệm vụ của tôi là bảo vệ đồ!" "Ai. . . Không nghĩ tới tôi còn không quan trọng bằng một món đồ. . ." Lời còn chưa dứt, đã lắc mình xông ra ngoài. Vừa vặn nhiệm vụ của cô là trộm đồ, làm sao có thể giao ra chứ? Cảm giác được phía sau thủy chung là tiếng gió đi theo không xa không gần, trong lòng Thiên Mị không khỏi khẽ nguyền rủa, thực sự là âm hồn không tan, thế nào cũng không bỏ rơi được, hết lần này tới lần khác vị Tu La ngôn tình hiện đại này vẫn cứ duy trì cự ly thích hợp, cũng không ra tay, điều này khiến cô không thể không nghi ngờ, hắn là đang đùa cô! Mời các bạn cùng đọc truyện để biết kết quả của mối tình éo le này nhé!

1