Tác giả
Đang Cập Nhật
  • Bao Boi Luu Manh Nghich Du Roi - T Mius K

    Bảo Bối Lưu Manh Nghịch Đủ Rồi

    T Miu\'s K

    Một câu chuyện vui nhộn kể về một cô em gái tinh nghịch nghĩ đủ mọi cách bám theo anh trai của mình.

    Bạn có thể nhớ rằng người yêu có thể không có nhưng anh trai thì nhất định phải có.

    - Alô, thám tử có đúng không?

    -...

    - Vẫn là mục tiêu, tôi muốn anh phải điều tra anh ấy đi đâu, với ai thật rõ ràng!

    -...

    - Ừm, tôi biết rồi! 

    Lại còn có tài diễn xuất rất hơn người...

    - Hức hức, xin anh đó có được không? Người ở bên trong đích thực là bạn trai của em, anh ta nói anh ta có việc quan trọng cần phải làm. Nhưng mà, hức hức...

    Sự hội ngộ tưởng chừng không bao giờ diễn ra của anh em nhà họ Hoàng. Hoàng Tiểu Hy đích thực đến bắt gian phu dâm phụ sao?

    - Tiểu Hy, sao em lại đến đây? 

    - Dĩ nhiên là bắt gian phu dâm phụ rồi!

    Tình cảm anh em đứng trên bờ đổ vỡ chỉ vì một con người, cô ta thật sự có sức thuyết phục với anh như vậy sao? 

    - Hoàng Tiểu Hy, lần này em quá lắm rồi đó có biết không? Nếu anh và Linh Lan vì chuyện hôm nay em gây ra mà không thể đến với nhau, anh nhất định sẽ không tha cho em đâu! 

    Rồi lại chật vật tìm cách xoa dịu nỗi đau trong lòng anh, chí ít, nó nên chọc anh cười.

    - Anh hai, để em gọi người đến giúp anh, anh phải cố gắng lên đó. Bây giờ ba mẹ không có nhà, em thật sự không biết phải giải quyết vấn đề này như thế nào nữa. À đúng rồi ha! Cấp cứu là 113 hay là 114 nhỉ? Anh hai, là 113 có đúng không?

    Sự ích kỷ đồng thời cũng truyền thẳng đến chỗ Min. Nếu muốn ích kỷ, chúng ta cũng nên cùng ích kỷ!

    - Doãn Thiên Tùng không được, nhìn cậu ta cứ như một đứa con gái vậy. Hoàng Tiểu Hy, anh hai thấy hay là bỏ đi, có anh bảo vệ em là được rồi. Đâu nhất thiết phải cần thêm vệ sĩ chứ!

    Lòng vị tha của Tiểu Hy có đồng nghĩa với việc dồn Hoàng Gia Ân vào đường cùng?

    - Hoàng Gia Ân, em thật sự không hiểu nổi, tại sao anh phải tránh mặt Nhan Đình chứ? Nó làm gì khiến anh phật lòng sao?

    Nếu như có thể, hãy lắng nghe anh một lần...

    - Anh nói em nghe: Với người thích mình, dù là muốn hay không, mình cũng không nên gần gũi với họ nghe rõ không? Như vậy với họ không công bằng, với chúng ta cũng như vậy. Tiểu Hy, rồi một ngày em cũng sẽ hiểu điều này thôi, rõ chưa nhóc?

    Dù hiểu thì thế nào? Cô gái nào đó quả nhiên vẫn không bỏ được ý nghĩ xấu xa trong đầu mình. 

    - Thiên Tùng tôi biết rồi, anh cũng phải bảo trọng có biết không? Nếu như khi tôi về anh vẫn chưa có bạn gái, tôi nhất định sẽ... Ưm... Ưm...

    Đúng, anh nên ích kỷ đến sau cùng.

    - Em đừng quên cậu ta là ai, em và cậu ta cũng giống như anh với Nhan Đình, thực chất không thể nào. Đừng mơ mộng viễn vông nữa!

    Gặp lại, đừng chỉ biết quan tâm đến người khác!

    - Đúng là lòng người rất bạc mà! Chỉ biết quan tâm đến người khác, mày không thấy tao đang rất khổ sở hay sao chứ?

    Người từng cùng em đi dưới mưa em còn nhớ? Là tôi, chính là tôi!

    “A đầu chết tiệt nhà em, tại sao bây giờ mới chịu xuất hiện chứ?”.

    Giành lại em, tôi nhất định sẽ giành! 

    - Hoàng Tiểu Hy, lần này tôi tuyệt đối không để em chạy mất nữa đâu!

  • Khe Uoc Lien Thanh Hanh Trinh Chinh Phuc Bao Boi Cua Giao Su - T Mius K

    Khế Ước Liên Thành: Hành Trình Chinh Phục Bảo Bối Của Giáo Sư

    T Miu\'s K

    Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Sủng, Sư đồ luyến, Ntr...

    Nội dung chính của câu chuyện xoay quanh về quá trình theo đuổi vớ của vị giáo sư thiên tài phải trãi qua nhiều khó khăn và thử thách bởi cô vợ nhỏ tinh nghịch và mít ướt. Liệu rằng mối tình của họ sẽ đi về đâu?

    Trích đoạn:

    Mạch Tiểu Như sốt ruột ngồi chờ, thỉnh thoảng không tự chủ được táy máy vào đồ đạc trên bàn anh. Song, lại cười cười. Lý do rất kỳ lạ, không hiểu sao cô lại đột nhiên có loại cảm giác quái gở này. Rất nhiều lần cô đã vào phòng anh rồi, tuy nhiên sao lần này lại hồi hộp đến thế chứ? Cô còn đang phân vân xem anh ta có lại giao cho cô một đống bài tập nữa không đây? 

    Nghĩ đến viễn cảnh này, mặt người nào đó xanh chành, đầu nảy ra được muốn rút lui.

    Nhưng, mọi thứ đã muộn màng!

    Cạch, một âm thanh rất rõ ràng, dáng vẻ đạo mạo bước vào che khuất con đường muốn tẩu thoát của Tiểu Như, cô buộc lùi lại phía sau lưng. Vừa nói vừa mỉm cười:

    - G-Giáo sư!

    Gọi đến khó nghe như vậy, xem ra là có tật giật mình rồi!

    Phong Dật Trình cười xấu xa:

    - Sao vậy? Em sợ tôi làm gì em sao?

    Lời lẽ đùa cợt, trên tay đích thực còn cầm theo một xấp giấy rất huy hoàng. Nha, đúng như cô dự đoán rồi, Phong Dật Trình muốn chơi cô, anh ta vốn dĩ chèn ép cô!

    Sức học của cô có hạn, điều này anh biết, lý lẽ nào lại để yên cho cô bỏ phế chứ!

    Mạch Tiểu Như lặng câm, trong lòng đang kêu gào, cô hận, cô hận khi gặp được tên giáo sư đáng ghét này!

    ***

    Bên ngoài, Tiểu Khê đang tích cực chạy tìm cô. Vừa rồi còn nói sẽ mời cô đi ăn, chưa chi đã đột nhiên mất tích rồi!

    Bên trong, Tiểu Như đang run rẩy đưa tay nhận đề cương. Ôi không! Sao lại nhiều bài tập thế này? Chết cô rồi, ai cứu rỗi linh hồn cô.

    Vẻ mặt đau khổ hiện hết ra bên ngoài, Phong Dật Trình nhìn buồn cười. 

    Anh nhếch môi:

    - Lực học của em về môn nào cũng giỏi, tuy nhiên về toán lại không giỏi một chút nào. Nếu đã như vậy thì, tôi cũng nên làm tròn nghĩa vụ của một vị giáo sư, giúp em học giỏi toán. Tiểu Như, em nói có đúng không?

    - Đúng cái đầu...

    “Đúng cái đầu của anh” là câu cô muốn gào lên trong lúc này, còn nói là giáo sư, giúp cho cô, thật chất đang chơi khâm cô thì có!

    Cũng tại lần trước cô xui xẻo gặp anh ta, lại còn mất mặt phá hỏng hết hôn sự của anh ta, chắc đây là lý do cô bị anh ta đè đầu cưỡi cổ như thế rồi!

    Ngay lúc này, cô chỉ muốn đâm đầu thẳng vào tường. Một con mèo ngốc nghếch muốn thoát ly, cắn chặt răng gật đầu:

    - Dạ được, thưa giáo sư!

    Nói xong, cô lủi thủi cầm xấp đề cương rời khỏi phòng của anh, một mực không thèm quay lại nhìn.

    Gần thi, gần thi, gần thi đến nơi rồi!

    Phong Dật Trình cao ngạo quay lại nhìn, khóe môi hiện lên chút tự đắc:

    - Hôn sự của tôi là do em phá hỏng, đương nhiên tôi cũng phải phá hỏng mối tình viễn vông đó của em rồi. Mạch Tiểu Như, đụng vào ai cũng được, chỉ duy nhất một mình Phong Dật Trình tôi. Em nghe thấy rồi chứ?

1