Tác giả
Đang Cập Nhật
  • Hua Ben Em Ca Mot Doi Nguoi - Tieu Thu Luoi

    Hứa Bên Em Cả Một Đời Người

    Tiểu Thư Lười

    Có lẽ anh không hứa yêu em vạn kiếp như bao người đàn ông khác nhưng anh xin hứa sẽ yêu em cả một đời người, chăm sóc và bảo vệ cho em. Tuy ở bên anh em sẽ không bằng những người phụ nữ có người chồng giàu có nhưng dám chắc em là người phụ nữ hạnh phúc nhất!" Từ Kính Giang nắm lấy đôi tay Yến Vân Sanh chân thành nói.
    "Em không cần anh đẹp trai, anh có tiền có của, người đàn ông em chọn phải yêu em, ở bên em. Em cũng vậy em không hứa yêu anh vạn kiếp mà em sẽ là cô dâu của anh, làm một người vợ tốt, ở bên anh đến răng long đầu bạc, cả đời chỉ biết có một mình anh thôi!" Yến Vân Sanh hai mắt ươn ướt vì cảm động.

    Năm đó họ 26 tuổi, họ cùng nhau đứng trên một lễ đường với nhà hai họ tràn đầy tự tin vào một cuộc sống hạnh phúc ngày sau này.

    "Chỉ cần chúng ta yêu nhau là đủ, một mình Tiểu Phương là đủ rồi, anh không sống theo lối sống phong kiến nên em cứ yên tâm, trai gái gì với anh đều được cả mà, em không cần tự trách mình đâu! Ba mẹ anh thì từ từ anh khuyên giải vậy, sức khỏe em không được tốt nếu tiếp tục sinh con thì cả mẹ lẫn con đều không ổn chút nào, con thì còn có thể có thêm rất nhiều đứa nhưng người vợ như em thì anh cả đời này chỉ có một."

    Vài năm sau bởi vì sức khỏe cô không được tốt nên khi mang thai đứa con thứ hai là con trai, gia đình chồng cô rất mong đợi vì con đầu lòng đã là con gái nhưng cô bị sảy thai.Anh không trách cô, trái lại còn tự trách mình. Khi ba mẹ la mắng cô, anh không ngần ngại cãi lại.

    "Này Vân Sanh sao đỏ là anh đối tốt với em, tam giác đen là việc xấu!" Sau khi đám cưới anh đưa cho cô một ống đựng tiền nghiêm mặt nói.
    "được em sẽ chăm bỏ vào" cô cười hì hì nhận lấy.

    Đến ngày cô mất, sao khi chôn cất cho cô xong anh tìm hộp sao vì anh muốn biết đời này anh đã làm bao nhiều việc có lỗi với cô, mở ra, không có một hình tam giác đen nào cả, chỉ có một tờ giấy: Em chỉ nhớ những điều tốt ở anh! 
    Đó chính là ngôi sao cô để vào sau đám cưới.

  • Sao Lai Nhan Tam Ton Thuong Nguoi Yeu Em - Tieu Thu Luoi

    Sao Lại Nhẫn Tâm Tổn Thương Người Yêu Em...?

    Tiểu Thư Lười

    Có người từng nói rằng trong cuộc sống này có một thứ tình cảm không phải gọi là tình yêu nhưng lại dằn vặt người ta đến đau đơn tận xương tủy...thứ đó gọi là "chấp niệm".
    Cũng vì thế cũng có một loại người dù biết rằng người đó không yêu mình nhưng lại cố chấp chạy theo để rồi rước lấy đau thương...loại người này gọi là "Si mê".
    Cũng có một loại người thấy, biết được người đó yêu mình nhưng lại không muốn đáp trả lại người đó dù chỉ là một chút tình cảm...loại người này gọi là "quá đổi vô tâm".
    Có một thứ tình yêu, đã không muốn tranh đoạt, đã không muốn nói ra nhưng tâm lại rất đau khi nhìn thấy người đó hạnh phúc...
    .......
    Họ chính là nợ nhau một hạnh phúc,một cuộc đời,...4 người họ, một vòng xoay của số phận đưa đẩy, một là anh em song sinh chỉ khác nhau mỗi một đôi mắt nhưng lại khiến người ta yêu thương không đồng đều, hai là chị em ruột thương nhau hơn tất cả nên khi nhận ra tình cảm đặt nhằm người thì cũng chỉ biết im lặng mà nuốt nước mắt,...
    Họ đơn giản chỉ là không muốn vì hai chữ "tình duyên" mà tổn thương người thân của mình...
    .......
    Cô vì chị gái mà im lặng thích một người suốt 10 năm không dám nói ra chỉ vì cô biết chị gái mình cũng thích người đó, sợ chị gái buồn nên chỉ biết lẳng lặng chịu đủ loại tổn thương...Nhưng cô lại không thể vì anh mà mỉm cười, phải cũng bởi do cô yêu anh trai của anh, anh hiểu anh biết hết tất cả nhưng vẫn cứ cho là không thấy không hay, anh bao dung cho cô, sợ cô đau khổ, sợ cô dằn vặt để rồi nhận lấy tất thảy đau thương, anh hi sinh cho cô, anh vì cô làm rất nhiều chuyện nhưng cô lại không muốn nhìn nhận, có trách thì phải trách số phận quá nghiệt ngã để cô nhận lầm anh thành anh trai song sinh của anh trong lần say rượu đó, cô gieo cho anh hi vọng rồi để cho anh thất vọng.
    Cô tạm thời xem anh là thế thân của anh trai anh,anh chấp nhận.
    Cô bỏ mặc không quan tâm đến cảm xúc của anh khi cô luôn miệng gọi tên anh trai anh trong giấc mộng, anh chấp nhận.
    Cô lấy anh chỉ vì anh quá giống anh trai anh, anh chấp nhận.
    Cô và anh kết hôn 5 năm nhưng cô vẫn chưa thể xem anh là chồng của cô,anh chấp nhận.
    Cô chưa từng xem anh là tất cả như đã từng xem anh trai anh là cuộc sống, anh chấp nhận.
    Nhưng vì sao? tình yêu anh trao cho cô chưa đủ lớn hay sao? anh vẫn chưa bao dung đủ cho cô? Hay là do mãi mãi cô cũng chỉ anh là cái bóng của anh trai anh, vì có gương mặt quá giống nhau sao? Cô cũng lớn lên cùng anh mà nhưng vì sao người cô nhìn thấy đêm mưa năm 6 tuổi đó không phải là anh mà là anh trai? vì sao chỉ một ánh mắt của anh trai cũng có thể làm cô vui vẻ, còn anh làm rất nhiều chuyện vì cô nhưng chỉ nhận lại một ánh mắt thâm trầm không có rung động.
    Hai người rốt cuộc là tình nhân hay tình yêu? Là duyên nợ hay chỉ là tạm bợ? ở bên nhau chỉ để tìm chút quen thuộc thôi sao? 
    Nếu một người đã muốn rời đi thì hà cớ gì phải trước mặt người đó nói nên những gì trong lòng, chỉ cần lặng lẽ rời đi là được rồi không phải sao?
    "Hà Chân Tâm EM RỐT CUỘC VÌ SAO LẠI NHẪN TÂM TỔN THƯƠNG NGƯỜI YÊU EM NHƯ VẬY?"
    Trước khi rời đi anh không để lại gì cả chỉ có một mẫu giấy ngắn gọn mấy chữ để gợi lên cả một trời đau thương anh chịu đựng suốt 15 năm.

  • Chung Ta Ly Hon Roi Anh A - Tieu Thu Luoi

    Chúng Ta Ly Hôn Rồi Anh À....!

    Tiểu Thư Lười

    Khi tôi vừa tròn 22 tuổi cũng là lúc tôi bước vào cuộc sống hôn nhân. Tuy còn trẻ nên sự điên cuồng và cố chấp trong tôi cực kỳ lớn, tôi đã theo đuổi một chàng trai anh tuấn suốt 4 năm trời. Tôi bất chấp tất cả để leo lên giường của anh, bắt anh chịu trách nhiệm với tôi, khiến anh phải ở cạnh tôi cả đời. Nhưng có lẽ tôi đã sai rồi, đáp lại tôi chỉ là những cái nhìn khinh bỉ, sự lạnh nhạt vĩnh viễn. Tôi cố gắng ngoãn ngoãn ở cạnh anh, làm một người vợ tốt, cố gắng làm cho anh vui bằng cách lấy lòng anh...nhưng tất cả chỉ là ánh mắt khó chịu anh dành cho tôi.

    Ba năm tôi đã làm mọi thứ chỉ mong anh vừa lòng. Tôi muốn có con nhưng anh thì không. Anh cận trong phòng trách, bởi anh sợ có sợi dây vô hình trói buộc anh lại. Và tôi thì muốn anh cảm nhận được việc làm cha như bao người khác.

    Kết hôn 3 năm, tôi không thể có con nói trắng ra là anh không cho tôi cơ hội đó, gia đình bên anh vẫn luôn giữ vẻ mặt lạnh nhạt với tôi, nay thêm việc tôi không con nối dõi cho nhà họ, mẹ chồng luôn châm chọc "cây độc không trái gái độc không con" vì tôi đã ngán chân vào cuộc đời đầy tốt đẹp của anh, tôi chỉ cười gượng cho qua nhưng thật sự tâm tôi đã lạnh tới nổi không có một tia ấm áp.

    Mẹ tôi hồi trước là hiệu trưởng một trường tiểu học nay gì rồi phải về hưu nên ngay cả tôn nghiêm bên chồng về vấn đề gia thế tôi đều không có. Mệt mỏi, tôi quá mệt mỏi, tôi muốn kết thúc mọi chuyện ở đây, tôi sẽ trả lại tự do cho anh, còn tôi, tôi sẽ quay về nhà mẹ phụng dưỡng bà hết những năm tháng tuổi già và cũng chữa lành vết thương lòng cho mình.

    Khi tôi kết hôn với anh bà không phản đối cũng không ủng hộ bà chỉ mỉm cười mong cho tôi hạnh phúc về sau nhưng tôi biết tâm bà cũng rất đau...

    ----------
    Năm tháng ra đi không bao giờ trở lại thế tôi và anh còn là gì?.....

  • Co Hau Ngoc Lam Vo Anh Nha - Tieu Thu Luoi

    Cô Hầu Ngốc Làm Vợ Anh Nha!

    Tiểu Thư Lười

    Thể loại: Ngôn tình

    Truyện kể về một tình yêu của một cô gái ngốc nghếch lại hay khóc nhè với một chàng có vẻ ngoài khiến mọi cô gái phải ngước nhìn.

1